Biến thể Supermarine Attacker

Có thêm 2 biến thể của Supermarine Attacker đã được chế tạo cho FAA. Đó là FB 1, một biến thể tiêm kích-bom, chỉ có một số khác biệt so với F 1. Biến thể cuối cùng của Attacker là FB 2, trang bị động cơ Rolls-Royce Nene mới và được sửa đổi cấu trúc. Supermarine Attacker sau khi sửa đổi có 8 giá treo dưới cánh, có thể mang 2 quả bom 1,000 lb (454 kg) hoặc 8 đạn phản lực không điều khiển.

Type 392Nguyên mẫu phiên bản mặt đất theo đặc tả kỹ thuật E.10/44, có 3 mẫu thử được đặt sản xuất đến 30/8/1944, 1 chiếc được chế tạo và bay ngày 27/7/1946.[12]Type 398Nguyên mẫu phiên bản hải quân đưa ra vào ngày 30/8/1944, 1 chiếc được chế tạo và bay lần đầu ngày 17/6/1947.[12]Type 513Nguyên mẫu phiên bản hải quân thứ hai theo đặc tả kỹ thuật E.1/45 đưa ra 30/8/1943, 1 chiếc được chế tạo và bay lần đầu ngày 24/1/4950.[12]Attacker FB.2 trên boong tàu HMS Eagle (R05) năm 1952/1953Type 398 Attacker F 1Phiên bản thành phẩm trang bị động cơ Nene 3, 63 chiếc được đặt mua ngày 29/10/1948 và chế tạo tại South Marston, 50 chiếc là F1, 2 chiếc bị hủy bỏ và 11 chiếc cuối cùng là FB1. Chuyến bay đầu tiên của F1 vào ngày 4/4/1950.[12]Attacker FB111 chiếc F 1 cuối cùng được chế tạo theo chuẩn FB 1, cộng với 1 chiếc mau bổ sung vào 27/3/1951 để thay thế một chiếc bị phá hủy trong một chuyến bay thử nghiệm.[12] FB1 được sửa đổi từ thiết kế gốc cho phép nó mang đạn phản lực và bom dưới cánh.Attacker FB2Biến thể tiêm kích-bom nâng cấp trang bị động cơ Nene 102, 24 được đặt mua vào 21/11/1950, 30 được đặt mua vào 16/2/1951 và thêm 30 chiếc nữa đặt mua vào 7/9/1951, tổng cộng có 84 chiếc được chế tạo tại South Marston.[12]Type 538 AttackerBiến thể mặt đất trang bị động cơ Nene 4 cho Không quân Pakistan, 36 chiếc được chế tạo, giao hàng năm 1953.[1]